Những món ăn đặc sắc. Không chỉ là cách chế biến mà còn những câu chuyện, những phong tục...
Hình đại diện của người dùng
inanobot
 
Bài viết: 1
Ngày tham gia: 23 Tháng 11 2011 22:04

Ra Hà Nội là phải ăn Cốm Vòng!

gửi bởi inanobot 23 Tháng 11 2011 22:21

Cốm đã mang đủ vị của vùng đất Địa Linh Nhân Kiệt nên khiến cho không chỉ những người dân Hà Nội từ xưa tới nay đều say mê mà còn làm say lòng mọi người dân đất Việt.

Việt Nam là dân tộc được Đấng Tạo Hóa ban cho đặc ân là một vùng đất có nền văn minh lúa nước, nơi người dân gắn bó và sống với tình yêu cây lúa. Nhờ thiên ân này mà chúng ta được thưởng thức thật nhiều món ăn từ hạt gạo trắng ngần không những cung cấp chất dinh dưỡng cho cuộc sống đời thường mà còn làm phong phú thêm nền văn hóa ẩm thực đậm đà Hà Nội như: Bún Phú Đô, Bánh Cuốn Thanh Trì, Cơm Gà Hội An... Nhưng có lẽ một nét riêng đã tạo nên chất thu "rất" Hà Nội, một món ăn thơm mùi lúa sữa, mang đậm chất rong rêu và cổ kính mà thanh đạm, một món ăn đã đi vào lòng người để chỉ nhắc tới Thu Hà Nội thì hẳn ai cũng biết đặc sản Cốm Làng Vòng. Cốm chính là món ăn được tạo ra bởi tình yêu của mẹ thiên nhiên, từ hơi thở của mảnh đất ngàn năm Văn Hiến, từ những bông lúa non vừa qua kỳ đổ sữa. Vị lúa non cuốn hút say mê lòng người như một chất men của tinh hoa đất Việt, một sản vật vừa bình dị thân quen mang đậm vị quê, vừa tao nhã lại thanh cao nơi chốn thị thành đã trở nên một sản vật mà chỉ ở Làng Vòng ta mới tìm được.

Nhớ tới cốm ta sẽ trải lòng theo màu xanh ngọc, màu rong rêu cổ kính, màu hoài niệm, màu của những hạt cốm mang hương trời khí đất, mang theo cả hồn quê và huyền thoại làng, được bọc bên ngoài chiếc lá sen Tây Hồ phảng phất hương thơm thoát tục, rồi được khéo léo buộc lại bằng sợi rơm óng ả màu xanh lúa như gói những nét tinh tế lên hàng nghệ thuật của món quà dân giã người Tràng An gửi gắm. Để có thể "cảm" được hết hương sắc của cốm, người thưởng thức không thể vội vàng mà phải dùng những ngón tay nhúm vài hạt cốm, nhai nhẹ nhàng sẽ thấy vị dẻo dại, ngọt lành, thơm dịu tan dần trong miệng. Nhâm nhi cùng chén trà bên bạn hữu tri ân hay ăn kèm những quả chuối trứng quốc thì ta mới thấy được sự hội tụ của tinh hoa đất trời, của nắng, của gió, của hồn quê cho ta sống lại một thời thơ bé, cho hồn thong thả trong nắng thu Hà Thành.

Cốm Làng Vòng không chỉ là đặc sản "không thể thiếu" mỗi dịp thu về Hà Nội mà còn có mặt trong mâm cỗ "bén duyên" của những cặp trai gái vào những ngày dạm hỏi cau trầu. Có phải món quà vô giá này đã mang đủ vị của vùng đất "Địa Linh Nhân Kiệt" nên khiến cho không chỉ những người dân Hà Nội từ xưa tới nay đều say mê mà còn làm say lòng mọi người dân đất Việt. Ngay cả tới những thực khách du lịch nơi xa, khi đã đặt chân lên mảnh đất Hà Thành mà được nếm vị ngon thơm của Cốm Làng Vòng thì khó có thể quên mang theo sản vật "quê lúa" để làm quà cho bạn bè phương xa chưa có duyên "say hương làng Cốm". Những người con xa quê, chỉ cần nhìn thấy màu xanh của cốm thu, lắng đọng hương thơm dịu dàng, nồng nàn hương lúa sữa thì tình yêu quê hương sẽ ùa vào mà thấy lòng nao nao... nhớ nơi "chôn rau cắt rốn" của mình.

Bởi những điều thuần khiết khó cưỡng của sản vật quê hương đã khiến cho Cốm Làng Vòng trở thành món quà quý báu, một đặc sản vùng quê lúa nước để chúng ta giành tặng cho nhau bằng tình cảm tri ân, tình bằng hữu và hơi thở nơi tình yêu đất mẹ.
Hình đại diện của người dùng
MrSmile
 
Bài viết: 49
Ngày tham gia: 19 Tháng 1 2011 20:02

Ẩm thực hà nội đặc sản nơi hà thành

gửi bởi MrSmile 09 Tháng 12 2011 15:35

Ẩm thực Hà Nội là nơi giao thoa của nhiều nền ẩm thực khác nhau. Cái tinh tế trong ẩm thực Hà Nội thể hiện ở cách chế biến, cách thưởng thức và cả ở tấm lòng người trao kẻ nhận. Mỗi món ăn Hà Nội đều có hương vị, nét đẹp riêng và đặc biệt là có truyền thống trong cách thưởng thức, đó không chỉ là những thức ăn thông thường mà còn được nâng lên thành nghệ thuật ẩm thực. Những món ăn Hà Nội đã làm nao lòng những người con xa quê và cả những người khách lần đầu đến Hà Nội.

Chả cá Lã Vọng

Hình ảnh

Chả cá Lã Vọng là tên của một loại đặc sản Hà Nội. Đây là món cá tẩm ướp, nướng trên than rồi rán lại trong chảo mỡ, do gia đình họ Đoàn tại số nhà 14 phố Chả Cá (trước là phố Hàng Sơn) trong khu phố cổ giữ bí quyết kinh doanh và đặt tên cho nó như trên.

Cá làm chả thường là cá lăng tươi. Đây là loại cá ít xương, ngọt thịt và thơm. Đặc biệt nhất và cũng vô cùng hiếm hoi là chả làm từ cá anh vũ, bắt ở ngã ba Bạch Hạc (Việt Trí-Phú Thọ)Không có cá lăng thì có thể dùng cá nheo, cá quả. Thịt cá được lọc theo kiểu lạng từ hai bên sườn, thái mỏng, ướp với nước riềng, nghệ, mẻ, hạt tiêu, nước mắm theo một phương cách bí truyền đặc biệt ít nhất 2 giờ đồng hồ, rồi kẹp vào cặp tre (hoặc vỉ nướng chả có quết một lớp mỡ cho đỡ dính). Người nướng phải quạt lửa, lật giở đều tay sao cho hai mặt đều chín vàng như nhau. Chuẩn bị ăn, người ta mới mang những kẹp chả nướng đã chín trút vào chảo mỡ sôi trên bếp than hoa đặt trên bàn ăn, cùng với rau thì là và hành hoa cắt khúc.

Chả phải ăn nóng. Khi ăn, gắp từng miếng cá ra bát, rưới nước mỡ (đang sôi) lên trên, ăn kèm với bánh đa nướng hay bún rối, lạc rang, rau mùi, húng Láng, thì là, hành củ tươi chẻ nhỏ chấm với mắm tôm.

Cuối năm 2003, hãng tin Mỹ MSNBC đã rút gọn lại và đặt nhà hàng Chả cá Lã Vọng Hà Nội ở vị trí thứ 5 trong 10 nơi cho rằng thực khách nên biết cùng với 9 địa danh, lễ hội nổi tiếng khác trên thế giới.
Hình đại diện của người dùng
MrSmile
 
Bài viết: 49
Ngày tham gia: 19 Tháng 1 2011 20:02

Bún ốc hà nội các bạn đã thử chưa? Đặc sản Hà Nội

gửi bởi MrSmile 14 Tháng 12 2011 15:42

Bún ốc Hà Nội

Có câu "Ốc tháng mười, người Hà Nội", bởi đúng thời gian đó, ốc mới ngọt, giòn, béo nhưng quanh năm, cứ sáng ra, là có rất nhiều hàng bún ốc xuất hiện khắp các con phố to, ngõ nhỏ, nhưng muốn ăn ngon thì cũng phải kén hàng.

Nổi tiếng nhất có lẽ là bún ốc bà Sáu ở Mai Hắc Đế. Điểm đặc biệt của hàng này là nước dùng rất thơm, vị thanh đặc biệt. Không bán ốc nhỏ, nhưng ốc mít vừa vặn, ăn giòn, thơm. Nhưng hàng này chỉ bán vào buổi sáng qua trưa. Đến chiều tối là chủ khác và hương vị cũng rất khác. Có điều quán nhỏ quá, vừa ăn, vừa nhấp nhổm vì có người đứng đằng sau đợi. Buổi sáng mà chen được vào đây làm bát bún cho ấm lòng thì chắc muộn làm. Cứ trưa muộn muộn lên là chắc ăn.

Hà Nội có hẳn một dãy phố Hòe Nhai, rất nhiều hàng bún ốc. Nhưng các hàng "cô béo: thịt bò giò tai" dành cho những người thích nhiều đạm một chút. Vì ngoài ốc, còn có hầm bà làng cả đậu phụ cắt nhỏ rán, thịt bò trần, giò lụa, giò tai. Gọi là bún ốc, nhưng ăn một bát ở đây chất hơn ăn phở. Nước cũng không có vị thanh đặc trưng của dấm bỗng. Nhưng thỉnh thoảng đổi món cũng thấy lạ miệng.

Được nhiều người nhắc tới và nhớ nhung là bún ốc nguội ngay đầu Ô Quan Chưởng. Đi qua mà không tinh mắt thì cũng không thấy hàng này, vì quán nhỏ, ngồi lọt thỏm một góc của một quán nước, lại còn bị chắn bởi cột điện. Hàng nhỏ xíu, ngồi ra vỉa hè cũng chỉ được đến 6 khách là chật. Ăn chơi cũng hết veo một suất, thòm thèm lại phải ăn suất nữa. Vì một suất có được 5-7 con ốc nhồi trong một bát ăn cơm nhỏ, với lưng lưng nước chấm và cũng độ 5-7 con bún. Không rau sống ăn kèm, và không gì khác. Nhưng ốc ở đây thì giòn thơm, sạch tuyệt đối và nước chấm thì khó tả, vừa có vị thanh nhẹ của dấm bỗng, hơi chua, ngọt. Người ăn yếu cũng nhẹ nhàng và được 2 suất. Còn quen chắc dạ ăn cơm trưa, thì lại phải mua thêm ít bánh rán bi ngay cạnh, ăn cho ấm bụng. Nghe nói là dấm bỗng ở đây được chế biến rất cầu kỳ để đảm bảo ăn nguội mà khách không bị đau bụng. Một cô ca sĩ có tiếng theo chồng về Mỹ, hòa nhập nhanh với cuộc sống hiện đại, nhưng thỉnh thoảng lại nôn nao: "Thèm bún ốc nguội quá". Một món ăn đơn giản, nhưng đôi khi làm người xa quê nhớ nhà se sắt. Mỗi lần về, cô đều phải lượn qua đó, ăn liền 2-3 suất cho đỡ thèm.

Ở giữa phố Đội Cấn, cũng xuất hiện một quán lấy tên là Phố Cổ. Hàng này bị nhược điểm là nấu không đều tay, hôm ăn rất ngon, hôm lại bị nhiều dầu mỡ. Ở đây, có cả bún ốc nóng, ốc nguội và cả ốc chuối đậu. Trước quán sơ sài, nhưng giờ mới tân trang lại, ngồi cũng rất dễ chịu.

Bún ốc đầu đường Phù Đổng Thiên Vương hơi nhạt, nhưng bù lại có món nem ốc độc đáo. Thịt ốc cắt nhỏ làm nem, cuốn cùng lá lốt, chấm mayonaise, ăn rất thơm, lạ miệng. Có điều giá hơi chát, chỉ ăn thử cho biết.

Rất nhiều người khen ốc Phủ Tây Hồ, nhưng quả thật, ở đây chỉ dành cho khách phương xa tới thăm Hà Nội. Có thể không gian lãng đãng của Hồ Tây, với cái cảm giác thanh tịnh của Phủ, khiến nhiều du khách nhớ về bún ốc Phủ Tây Hồ. Nhưng với những người ở Hà Nội lâu năm, bún ốc ở đây nấu không được tinh xảo lắm.

Một trong những điều gây cảm tình của khách khi ăn món này là rổ rau sống ăn kèm. Phải đủ cả rau chuối thái nhỏ, xà lách tươi sạch, nhất là tía tô. Thiếu tía tô thì bún ốc sẽ mất một nửa hồn vía của nó.

Bún ốc là món ăn mùa hè hay mùa đông đều ngon miệng. Nhất là Tết, người cứ ngấy ngá ngang ngang, hậu quả của việc ăn quá nhiều thịt, chỉ cần lướt qua Đường Thành, ngửi thấy hơi nước dùng thanh thanh mùi dấm bỗng, là đã muốn quay xe lại...
Hình đại diện của người dùng
toloan
 
Bài viết: 2
Ngày tham gia: 22 Tháng 12 2011 22:13

Đặc sản ngon ở hà nội

gửi bởi toloan 23 Tháng 12 2011 14:08

Ẩm thực Hà Nội thật là phong phú những đặc sản được quảng bá khắp nơi. Để thưởng thức đúng vị của nó thì phải đến tận nơi sinh ra nó thì mới ngon được.

- 7 quán đặc sản vùng miền ở Hà Nội
- Bún Bặt - Món ăn đặc sản của đất Thăng Long
- Độc đáo nem ốc Hà Thành
- "Bộ sưu tập" nem ngon tại Hà Nội

Tuy nhiên có một số quán đã thể hiện được đúng nguyên ven hương vị của nó như:

1. Nem Phùng: 30 Hàng Bún, 30000 đồng/suất.
2. Nem Tai bà Hồng, Hàng Thùng.
3. Bánh giò: Lương Định Của.
4. Nộm bò khô: 25-27 Hồ Hoàn Kiếm, 4000 đồng/suất. (thực ra ở Hàm Long ngon hơn, chỉ bán chiều)
5. Nem chua nướng: ngã 4 Hàng Bồ-Hàng Bạc, chỉ bán tối.
6. Bánh trôi Tầu: 30Hàng Giầy, 5000đồng/suất, quán của Nghệ sĩ Phạm Bằng.
7. Bánh gối: 52 Lý Quốc Sư, 5000 - 7000 đồng/suất .
8. Bánh rán mặn: 52 Lý QUốc Sư 5000 - 7000 đồng/suất (thực ra ở ngã 3 Thuỵ Khuê – Lạc Long Quân ngon hơn rất rất nhiều, rẻ nữa).
9. Bánh đúc: 8 Lê Ngọc Hân, 2000 đồng/suất, Chỉ bán chiều
10. Bánh cay: Ngõ Đinh Liệt.
Hình đại diện của người dùng
MrSmile
 
Bài viết: 49
Ngày tham gia: 19 Tháng 1 2011 20:02

Re: Ẩm thực hà nội đặc sản nơi hà thành

gửi bởi MrSmile 11 Tháng 1 2012 14:41

Các bạn đã thử các món đặc sản của Hà nội chưa?
Hình đại diện của người dùng
lalala1990
 
Bài viết: 126
Ngày tham gia: 21 Tháng 6 2012 15:47

Nuột nà bánh tro

gửi bởi lalala1990 21 Tháng 6 2012 18:59

Nâng chiếc bánh được gói kín lên tay, nhẹ nhàng tháo sợi dây nhỏ nhắn rồi bóc lớp lá dong, ta sẽ thấy chiếc bánh xinh xắn có sắc vàng pha nâu trong trẻo, óng ánh tới mức nhìn rõ dáng hình hạt gạo nếp cái hoa vàng nở đều tăm tắp hiện ra. Đó chính là chiếc bánh tro - một thức quà từ lâu đã trở thành đặc sản ẩm thực dân dã mà độc đáo ở xã Đắc Sở, huyện Hoài Đức (Hà Nội).
Về Đắc Sở trong tiết trời giao mùa xuân - hạ, thưởng thức đĩa bánh tro nuột nà được tưới thêm chút mật mía ngọt ngào, chúng tôi như càng cảm nhận rõ hơn vị dẻo thơm của hạt gạo mới xen chút hương nồng nồng của nước tro rơm nếp quyện lẫn vị ngọt dịu, thanh mát của đường, mật mía và cả nét tài hoa ẩn chứa trong cách thức làm nên món quà quê giản dị này.

Hình ảnh
Bánh tro Đắc Sở

Theo anh Nguyễn Tuấn Cần - Phó Chủ tịch UBND xã Đắc Sở: Tuy đều thuộc vùng đất cổ Kẻ Giá, nhưng nếu người dân xã Yên Sở tự hào với đặc sản bánh gai thì người Đắc Sở lại coi bánh tro là một thứ quà quí, độc đáo của quê hương. Không chỉ là để thưởng thức trong gia đình hay mời khách nếm thử khi đến chơi nhà mà bánh tro còn được người Đắc Sở mang vào bán rộng rãi ở các chợ, ngõ phố và một số quán ăn dân tộc ở khu vực nội thành Thủ đô.
Chị Nguyễn Thị Huê - người làm bánh tro thuộc loại ”cự phách” và có bánh tro bán quanh năm ở thôn Trung Kỳ, xã Đắc Sở cho biết: Nguyên liệu để làm bánh tro rất đơn giản, gồm: gạo nếp, nước tro của những sợi rơm nếp sạch, chút vôi, lá chuối hoặc lá dong và mật mía. Tất cả đều là những sản phẩm nông nghiệp rất giản dị, thân thuộc do người nông dân sản xuất ra.
Điều đặc biệt là, bánh tro Đắc Sở với dáng hình nhỏ xinh, thuôn dài tựa chiếc nem rán hay quả chuối tiêu còn lá thứ bánh ”tốn” rất ít nguyên liệu. Mỗi ngày, chỉ cần chừng 3-5kg nếp, chị Huê đã có được 70 - 200 chiếc bánh, đủ cho một gánh hàng bánh tro bán hết veo trong ngày.
Nguyên liệu quen thuộc, đơn giản, chiếc bánh nuột nà, ngọt thơm hoàn toàn phụ thuộc vào tài nghệ chế biến của người làm bánh. Tỉ mỉ, kỹ càng từ chọn loại nếp đều hạt, thơm và cách gạn nước tro đuợc đốt từ những cây rơm nếp vàng óng, đã được rửa sạch rồi gói, luộc bánh… Chiếc bánh tro Đắc Sở đã thực sự chứng tỏ sự khéo léo, kiên trì, chịu thương chịu khó của người dân ở đây. Để có thứ nước tro trong, thơm thoang thoảng, người làm bánh phải lấy rơm nếp sạch đốt lấy tro, rồi đổ tro vào chậu, hòa thêm chút vôi để nước tro lắng lại, chắt lấy phần nước trong, bỏ cặn. Gạo nếp sau khi được vo, đãi sạch sẽ được ngâm trong nước tro khoảng 3-4 tiếng đồng hồ và vớt ra, để ráo nước, đợi được gói. Lá chuối hoặc lá dong cũng được rửa sạch, hấp cách thủy cho mềm và đảm bảo vệ sinh rồi mới đem lau khô, gói bánh.
Theo người làm bánh tro ở Đắc Sở, chiếc bánh đạt yêu cầu phải tạo được cảm giác ngon ngay từ khi mới được bóc ra chứ chưa cần thưởng thức. Bởi vậy, dáng hình và màu sắc của bánh là rất quan trọng. Người gói bánh phải cẩn thận, khéo léo cho gạo vào lòng chiếc lá sao cho gọn, đều rồi quấn lá và bẻ mép lá ở hai đầu bánh cho thật khít, thật đều và cân đối. Dây chuối buộc bánh cũng không được quá chặt để khi đem luộc, hạt gạo nếp có thể nở và chín đều.
Ở Đắc Sở, không gia đình nào là không biết làm bánh tro. Ngày hội làng, ngày Tết hay đơn giản hơn là trong bữa cơm mời khách, người Đắc Sở thường có đĩa bánh tro thơm mát dùng làm món tráng miệng. Còn những hộ làm bánh quanh năm và trực tiếp đi bán hoặc phục vụ các đơn đặt hàng của một số nhà hàng, khách sạn cũng phải tới gần chục hộ.
Không phải là món ăn cao sang, vậy mà đĩa bánh tro Đắc Sở nuột nà, mềm mại óng ánh sắc vàng nâu cho đến hôm nay vẫn là thứ quà quê giản dị mà thanh khiết, thơm thảo được người Hà Nội - Tràng An ưa thích. Phải chăng, chính bởi vị thanh mát, ngọt ngào và cả dáng hình nhỏ xinh, mềm mại của chiếc bánh tro cổ truyền như luôn khiến người thưởng thức nhớ về những làng quê nơi thôn dã đầm ấm, thân thương.
Hình đại diện của người dùng
lalala1990
 
Bài viết: 126
Ngày tham gia: 21 Tháng 6 2012 15:47

Xôi khúc đầu Đông

gửi bởi lalala1990 21 Tháng 6 2012 19:02

Bánh khúc, xôi khúc món quà quê vùng đồng bằng Bắc Bộ thật gợi qua tiếng rao trong đêm trên những con phố Hà Nội. Bánh khúc đầu Đông đã gói cả vào đó những nỗi nhớ, câu chuyện về cuộc sống con người Hà Nội.
Ông cậu tôi đã ngoài tuổi 70 ra Hà Nội thăm lại cố hương khi nghe tiếng rao “Ai bánh khúc nóng đê...”, đã bảo tôi đưa đi mua quà bánh khúc.

Hình ảnh
Xôi khúc

Bánh khúc cũng thường gọi là xôi khúc là món quà được bán quanh năm nhưng có lẽ chỉ khi những cơn gió heo may se sắt ta mới thèm hơn cái vị dẻo thơm béo ngậy của nó. Tối hôm ấy cũng đúng tối chớm đông, tôi chiều ông cậu ra mở cửa và gọi cô hàng bánh khúc...
Cậu tôi mừng mừng, tủi tủi, ông bảo “Ở Sài Gòn cũng có hàng bánh khúc rao đêm, nhưng ăn không có vị lá khúc như ở Hà Nội và thế là vẫn không ra bánh khúc!”.
Cầm chiếc bánh khúc trên tay, cậu tôi bảo, chỉ có ở các tỉnh vùng đồng bằng Bắc Bộ, trên những thửa ruộng lúa đã gặt xong, đất đang nghỉ dưỡng cũng là lúc rau khúc mọc quanh bờ. Đó là loài cỏ dại mọc ở triền đê, bờ mương hay ruộng đã gặt lúa. Điều đặc biệt là rau khúc chỉ mọc vào độ tháng 9 tháng 10 trở đi khi trời hanh khô, nên người sành ăn sẽ biết ăn xôi khúc vào lúc này là ngon nhất.
Do vậy, xôi khúc là món quà đặc trưng của miền đồng bằng Bắc Bộ. Cái tên của xôi khúc bắt nguồn từ thành phần chính không thể thiếu của nó: rau khúc. Xôi khúc còn được gọi là bánh khúc là vì vỏ bánh làm bằng bột nếp có trộn lẫn với lá cây rau khúc giã nhỏ, bọc lấy nhân đậu xanh, thịt mỡ…
Rồi như một chuyên gia về bánh khúc, ông cậu tôi kể tiếp: Rau khúc cũng có 2 loại nếp và tẻ, loại chọn làm xôi khúc là loại nếp, lá to, dày và bụ, có màu bạc nơi bề mặt. Rau khúc làm bánh nên lấy lúc sáng sớm khi những giọt sương mai vẫn rưng rưng trên chiếc lá màu bạc. Đừng tưởng cây non mà ngon, phải chọn cây đã già, có những bông hoa vàng nhỏ xíu li ti ở ngọn. Rau khúc đem về giã một phần lấy nước, phần còn lại cắt nhỏ đều để trộn với bột gạo nếp.
Còn nếu như giữa mùa hè mà thèm vị xôi khúc thì chớ nên vội nhìn chiếc bánh vỏ lác đác vài sợi màu đen mà tưởng là lá khúc, người ta có thể thay bằng lá ... su hào!
Xôi khúc được làm bằng gạo nếp xay thành bột rồi trộn lá khúc. Gạo nếp làm bánh khúc bao giờ cũng phải được chọn lựa rất kĩ, bởi nếp có ngon thì bánh mới dẻo và mềm. Lá khúc xay nhuyễn vắt lấy nước cốt trộn chung với bột nếp nhào thật kĩ.
Nhân bánh làm bằng đậu xanh đãi vỏ, hấp chín, giã tơi. Cầu kì hơn có thể phi thơm hành và tóp mỡ trộn vào nhân bánh để tăng độ ngậy và béo. Thịt lợn phải chọn loại ba chỉ hoặc mông sấn cả mỡ cả nạc, thái từng miếng tẩm cho thấm đều gia vị, đặc biệt không thể thiếu hạt tiêu.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ tất cả nguyên liệu mới đến khâu làm bánh. Lấy bột gạo đã trộn lá khúc, gói kín nắm nhân đậu xanh, mỗi chiếc bánh cho một miếng thịt. Sau đó mới xếp vào nồi đồ lên.
Để tạo cho mỗi chiếc bánh có lớp vỏ xôi bám ngoài, khi xếp vào nồi mỗi lớp bánh lại rải một lớp gạo nếp, cả đáy và miệng nồi phủ lá chuối xanh cho thơm. Sau khoảng 45 phút, bánh chín lấy ra sẽ có một lớp áo xôi khoác bên ngoài, trông rất đẹp.
Xôi khúc ăn nóng, khi ăn cho một chút hành mỡ, tẩm chút vừng lạc. Mùa đông lạnh mà cầm chiếc bánh nóng trên tay, nghe mùi thơm của đậu xanh, béo ngậy của thịt lợn đến khi cắn một miếng thấy vị ấm lan tỏa khắp người.
Bánh khúc làm cho cậu tôi nhớ về Hà Nội nhiều hơn. Ông bảo, thời xưa, người bán bánh khúc thường quẩy đôi quang gánh trên vai, rong ruổi khắp những con phố cổ Hàng Bạc, Hàng Than…
Với thời gian bánh khúc đã có một đời sống khác, từ đi bộ trên đôi quang gánh, bánh khúc chuyển sang xe máy trong nội thành, xa hơn nữa ra Bắc vào Nam thì đi bằng ô tô, tàu hỏa, máy bay… để rồi những chiếc bánh khúc đã gói cả vào đó những nỗi nhớ, câu chuyện về cuộc sống con người Hà Nội.
Hình đại diện của người dùng
lalala1990
 
Bài viết: 126
Ngày tham gia: 21 Tháng 6 2012 15:47

Bánh gối hút hồn người Hà Nội

gửi bởi lalala1990 21 Tháng 6 2012 19:07

Bánh gối khi làm chín sẽ có hình vầng trăng khuyết, hơi giống với chiếc bánh xèo miền Nam, hay bánh quai vạt miền Tây. Nhưng điểm làm nên hương vị khác biệt của mỗi loại bánh chính là nguyên liệu và cách tạo nên chúng.
Vào những ngày tiết trời se lạnh, người Hà Nội lại tìm đến món quà vặt quen thuộc để cùng nhau thưởng thức bánh gối. Ngày xưa, người ta thường bán bánh gối trên những chiếc xe đẩy và dạo qua các con phố, ngày nay bánh gối được bán tại phố cổ và hương vị của bánh cũng khác đi nhiều.

Hình ảnh
Những chiếc bánh gối vàng ươm, ăn vào những ngày trời lạnh rất thú vị

Làm bánh gối khá cầu kỳ, bởi nguyên liệu cần nhiều thứ, trước hết là bột mì dùng làm vỏ bánh. Nhân bánh gồm: thịt lợn xay, trứng gà, miến, mộc nhĩ, nấm hương, hạt tiêu, gia vị. Ngoài ra, tùy theo khẩu vị người ta có thể cho thêm các loại rau như su hào, cà rốt hay củ đậu thái hạt lựu nhỏ vào lẫn với nhân.
Lấy bột mì trộn với nước, nhào kỹ cho thành thứ bột mịn, dẻo, không nát mà cũng không rắn. Sau đó chia thành từng cục bột và cán mỏng ra thành hình tròn để khi nặn bánh sẽ đẹp hơn. Vì khi cán mỏng bột rất dễ khô, do đó làm cái nào sẽ cán vỏ bột của cái đó để bánh không bị nứt.
Mộc nhĩ, nấm hương đem ngâm nước nóng cho nở rồi thái nhỏ. Miến ngâm mềm cắt nhỏ, ngắn. Su hào, cà rốt hoặc củ đậu thái hạt lựu nhỏ. Sau đó đem các nguyên liệu trên trộn lẫn với thịt lợn xay và ướp với gia vị, hạt tiêu rồi để khoảng 10 phút cho ngấm. Trứng gà đem luộc chín rồi cắt con chì.
Khi nguyên liệu đã chuẩn bị xong thì tiến hành gói bánh. Đây là công đoạn quan trọng, đòi hỏi sự khéo léo của người làm. Bánh không chỉ cần ngon mà còn cần phải đẹp, hấp dẫn người ăn ngay từ cái nhìn.
Vỏ bánh trải ra mặt bàn, xúc từng thìa nhân vào 1 nửa của vỏ bánh, cho thêm vài miếng trứng và trải đều. Sau đó, gấp nửa vỏ bánh còn lại, dùng một chút nước quết vào mé vỏ và miết viền bánh lại cho kín nhân, có thể tạo thành những viền răng cưa cho đẹp mắt. Bánh nặn xong cho vào chảo nhiều dầu rồi rán vàng. Chú ý lật đều tay và đun nhỏ lửa để nhân bánh chín mà bánh không cháy.
Bánh gối ăn sẽ không ngon nếu thiếu nước chấm và rau ghém. Nước chấm bánh gối có thể chế biến từ đu đủ xanh, cà rốt, nước mắm, đường, dấm, nước lọc, chanh, tỏi, ớt như nước chấm nem. Ngày xưa, người ta còn dùng tương ớt thay cho nước mắm chua ngọt bây giờ.
Hình đại diện của người dùng
lalala1990
 
Bài viết: 126
Ngày tham gia: 21 Tháng 6 2012 15:47

Húng Láng - Tinh hoa riêng của người Hà Thành

gửi bởi lalala1990 21 Tháng 6 2012 19:47

Không biết tự bao giờ, húng Láng đã góp mặt trong những tinh hoa của đất Hà Thành bởi hương vị thơm ngon nổi tiếng.
Rau húng Láng hay còn gọi là rau thơm, có vị thơm dịu mát là một đặc sản của làng Láng, thường xuất hiện trong bữa cơm bình dân hay cỗ bàn của người Hà Nội. Chính vì thế mà ngay từ xa xưa, húng Láng đã được ngợi ca hết lời cùng những đặc sản khác của Hà Thành:
Dưa La, húng Láng, ngổ Đầm
Cá rô đầm Sét, sâm cầm hồ Tây

Hình ảnh
Rau Húng Láng

Thật vậy, rau húng Láng được trồng ở chính đất Láng có một mùi vị riêng độc đáo mà nơi khác không thể sánh bằng. Bởi húng làng Láng lá dày, có mùi thơm dịu mát, thoang thoảng, vị không cay còn húng Láng trồng nơi khác có lá mỏng hơn, ăn rất nhạt lại không thơm và có mùi hơi hắc…
Để cảm nhận được hương vị của húng Láng, người ăn phải ăn từ từ, nhấm nháp từng chút… Tuy nhiên, để phân biệt được rau húng trồng ở làng Láng với rau húng trồng ở nơi khác thì phải người sành ăn mới biết còn những người trẻ không phân biệt được bởi quan niệm rau nào chẳng là rau.

Húng Láng thích hợp với rất nhiều món xào, nấu hoặc ăn sống cùng những loại rau khác. Với các món xào, nấu, rau húng Láng trở thành thứ gia vị gợi mùi hương cho món ăn đó. Chỉ cần thiếu thứ gia vị này, món ăn sẽ mất vị ngon riêng biệt và không dậy mùi thơm: món phở mà thiếu rau húng Láng thì sẽ chẳng còn hương thơm hấp dẫn người ăn hay với mì tôm, chỉ cần cho thêm vài cọng rau vào, mì tôm trở nên vô cùng ngon miệng.

Rau húng Láng thường được ăn kèm cùng một số loại rau sống khác: xà lách, rau mùi, rau bạc hà, kinh giới… Món rau sống này thường được ăn kèm với bún chả, nem, cá nấu, cá luộc….

Với người Hà Nội, húng Láng chính là một đặc sản thân quen trong mỗi bữa ăn hàng ngày của họ. Và trong những ngày hè nóng nực này, rau húng Láng thường góp mặt cùng món bún riêu cua, canh cua, phở sáng, bún đậu mắm tôm hay cá sốt cà chua…
Thế nên, mỗi khi Tết đến xuân về, người làng Láng lại nô nức chào đón những vị khách thân quen của mình tới mua những bó rau thơm lừng danh của làng Láng.
Hình đại diện của người dùng
lalala1990
 
Bài viết: 126
Ngày tham gia: 21 Tháng 6 2012 15:47

Món Ngon Bún ốc Phủ Tây Hồ

gửi bởi lalala1990 19 Tháng 7 2012 08:29

Ở Hà Nội có rất nhiều món ăn ngon rất nổi tiếng và đã đi vào danh mục ẩm thực của những món ăn đặc trưng như: chả cá Lã Vọng, cơm rang thập cẩm phố Hàng Dầu, phở, nộm bò khô, nem rán phố Mai Hắc Ðế, ốc hấp thuốc bắc Quảng Bá… Nhưng mỗi khi xa Hà Nội tôi lại nao lòng thèm muốn với nỗi nhớ cồn cào một món ăn rất dân dã, rất đặc trưng và đặc biệt là rất ngon, đó là món bún ốc ở phủ Tây Hồ. Vâng! Quả đúng là không chỉ riêng tôi, mà rất nhiều người, nhất là những ai đã sinh ra và lớn lên ở thủ đô, hoặc là du khách tới Hà Nội đã từng có dịp thưởng thức món ăn này, đều không dễ gì quên được. Ðã từng ăn bún ốc tại nhiều nơi ở Hà Nội, ở Hải Phòng và cả TP Hồ Chí Minh nhưng chẳng đâu có thể sánh kịp vị ngon đạt tới độ tinh xảo như ở phủ Tây Hồ.

Hình ảnh

Ngày trước ốc dùng để làm bún người ta vớt luôn dưới lòng Hồ Tây, bởi lẽ ốc ở dưới rất nhiều và nhiều đến nỗi một người cào tiếng đồng hồ là được cả gần tạ ốc rất béo và to. Bây giờ Hồ Tây ít ốc nên người ta phải đi thu mua ốc tận nhiều nơi mà chủ yếu là ốc bươu vàng hay ốc nhồi.

Ðể làm tăng thêm vị ngon của bát bún ốc, các chủ nhà hàng thường rất kỹ càng trong khâu chọn ốc. Ốc phải thật béo và không được ngâm quá lâu. Ngay cả bún cũng vậy, những nhà hàng ở đây chỉ đặt duy nhất với một làng nghề sản xuất, đó là: Phú Ðô ở huyện Từ Liêm bởi lẽ sợi bún rất nhỏ, săn, không nhão và khi chan nước ăn vẫn giòn và dẻo mà lại không nát. Hơn thế nữa, bún lại trắng và được chế biến hợp vệ sinh. Không ít gia chủ còn đặt hẳn ở làng bún sản xuất bún bằng gạo tám thơm có pha chút gạo nếp cái hoa vàng để tăng thêm hương vị cho bát bún ốc. Gia vị để chế biến bún ốc bao gồm rất nhiều thứ như: cà chua, tai chua, giấm bỗng rượu, mỡ, tiêu, mì chính, muối, đường, ớt… và các loại rau sống, gia vị ăn kèm như: xà lách, tía tô, kinh giới, húng láng, mùi, rau chuối non thái mỏng

Cách làm bún ở đây cũng chỉ đơn giản như mọi nơi nghĩa là ốc luộc lên sau đó khều lấy cái bỏ vào xào săn cùng mỡ và gia vị mắm, mì chính. Nước ốc làm nước dùng chan bún sau khi đã được ninh sôi bỏ cà chua và các gia vị đặc trưng của món nước dùng bún ốc. Trong nước dùng chan bún ốc có bỏ xương ống lợn ninh cùng để nước thêm ngọt. Ngoài ra một chút bí quyết “làng nghề” mà ta không dễ gì biết được càng làm tăng thêm nét đặc sắc, nét riêng của món bún ốc ở đây.

Khi khách ăn gọi bún ốc người ta chỉ bỏ ốc vào bát, bỏ bún đã chần qua nước sôi rồi chan nước dùng là ăn được. Một đĩa rau sống hấp dẫn, một đĩa ớt chưng đỏ bày trên bàn sẽ làm tăng thêm cảm giác ngon nhưng cũng rất cay, mà nếu bỏ nhiều ớt thì cay đến bỏng cả lưỡi.

Nơi đây có tới mấy chục nhà hàng bán bún ốc suốt con đường nhỏ dẫn vào phủ Tây Hồ và nhà hàng nào khách cũng ra vào tấp nập. Người Hà Nội, khách thập phương đi lễ ở đây đều muốn ăn bún ốc nơi này. Cũng có thể bún ốc ở đây là đặc biệt và những lều lán như kiểu quán gió cùng phong cảnh trữ tình thơ mộng của Hồ Tây càng làm khách thích thú, lưu luyến, ngon miệng và nhớ mãi… Chẳng thế mà nhiều người bạn tôi đã từng có nhiều ký ức về món bún ốc ở phủ Tây Hồ và hiện đang sinh sống, học tập tại nhiều nước trên thế giới đều vẫn có một nỗi nhớ thường trực về phủ Tây Hồ, trong muôn vàn nỗi nhớ quê hương.
Quay về Ẩm thực
 


  • Bài Viết Liên Quan
    Trả lời
    Xem
    Bài viết sau cùng

Đang trực tuyến

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào trực tuyến.1 khách.